đây đó đó đây

Đến chiếc lá cũng cần có nhau …

<Bài viết này được sưu tầm> Chút để suy nghĩ…

“Đến chiếc lá cũng cần có nhau, sao em không giữ nổi yêu thương…”
Tản mạn một chút về Lá, suy nghĩ một chút về tình yêu…

Ta có thể ví von Cây là tình yêu đầu tiên của Lá, cái tình mà một thời dẫu có người ta cũng chưa dám nhận là yêu. Chỉ biết để dành cây kẹo trong cặp đến một ngày bầy kiến kéo nhau đến “định cư”. Chút ngây ngô, thích thú ấy đọng lại trong trái tim mỗi chúng ta nỗi xao động, bồi hồi… biết rằng dường như ta đã lớn…

Lá bên cây khắng khít yêu thương. Lá xanh tươi hồn nhiên, ngỡ mình hạnh phúc trọn vẹn với tình yêu. Tôi chắc rằng những ai yêu đầu cũng đã từng nghĩ một lần như thế… Rồi đến một lúc Lá nhận ra, Cây không chỉ yêu mình Lá… tổn thương! Sắc vàng não nề kéo về là nỗi đau hằn lên trên mặt Lá. Một ngày cơn Gió đi qua, Lá chao mình theo cơn Gió và nói lời tạm biệt tình yêu đầu…
Nghĩ về điều gì nhỉ? Tình yêu đầu vụng dại khó quên, những kẻ đang yêu là những kẻ vụng về nhất trái đất, những cảm xúc yêu đầu khó lòng che giấu được. Ấy thế mà cái màu xanh và màu vàng của sắc lá như tâm trạng đối lập nhau hiện rõ trên mặt Lá… Có lẽ thế người ta đi qua tình yêu đầu với nhiều trăn trở và nhớ thương. Lí do để trăn trở và nhớ thương nhiều là vì thiếu trải nghiệm. Một điều gần như định mệnh là xác xuất thành công cho những mối tình đầu thường rất thấp. Nói như thế không có nghĩa là người ta hoài nghi tình đầu… Cái thưở ban đầu lưu luyến ấy, xa rồi còn nhớ mãi không thôi!

Gió vô tình trách Lá vô tâm, Gió rong chơi trên những miền đất lạ để thõa mãn trái tim phiêu bồng và lãng tử. Cảm giác mới mẻ khi Gió mang Lá xa Cây đã không còn. Nỗi cô đơn ập về trong Lá. Chút đồng cảm phiêu du không còn tìm thấy ở Gió. Có chăng lá quá vội vàng?…
Một cơn bão nỗi lại đến trong đời Lá, mệt mỏi…

Lý thuyết giản đơn nhưng không hề đơn giản được rút ra: Khi con tim bạn còn chưa lành vết thương cũ hãy để cho nó có thời gian ngủ yên. Vì theo cách của tôi tình yêu không phải là tất cả của cuộc sống. Sự vội vàng chấp nhận sẽ mang đến những sai lầm mà chính bạn là đau hơn cả…
Những chuyến đi không còn đủ sức kéo lá phiêu lưu, lá nằm yên với nỗi đau bình thản…

Và rồi một ngày Lá tìm thấy nhau, những yêu thương nhẹ nhàng trỗi dậy trong Lá, sự đồng điệu cần thiết mà cả Cây và Gió chỉ để lại hư vô. Ngọt ngào của yêu thương bên nhau. Hạnh phúc vẹn nguyên sau những nỗi đau đã mang chúng về đất mẹ bao dung…

Bởi sự vội vàng nôn nóng tìm kiếm yêu thương sau những đau thươnglà một phương thuốc độc, nó đánh mất đi khoảng lặng cần có để nhìn lại chính mình sau những tháng ngày dài… Mỗi người có mặt trên cuộc đời này đều có một nửa của mình còn đâu đó, có thể là một niềm tin nội tâm nhưng cũng nên tin chứ nhỉ, cái gì của mình mãi mãi là của mình (vấn đề này tôi chỉ nói về phương diện cảm xúc còn những khía cạnh khác trong cuộc sống thì những thứ mà bạn chờ đợi chỉ là những gì người đi trước bỏ lại)

Thời gian là phương thuốc màu nhiệm chữa lành mọi vết thương lòng. Bạn ạ! Người ta có thể gọi tên được tình đầu, nhưng không ai có một khái niệm đầy đủ về tình cuối. Cưới nhau chăng? Đó chỉ là cột mốc để cảm xúc thăng hoa nhưng cũng là sự trói buộc không đơn thuần là sợi chỉ hồng! Người ta tạm hiểu có thể em là tình cuối của anh nếu như anh có thể chung thủy với em đến trọn đời. Nhưng còn đó những tan vỡ sau hôn nhân khi người ta không biết giữ gìn hay không đủ sức giữ gìn?

Tình cuối có chăng là khi người ta nhắm mắt xuôi tay về một cõi vĩnh hằng, như cách Lá cuộn mình vào đất yêu thương…

Lá bên cây lá xanh tươi..
Lá bên gió lá vàng úa..
Lá bên đất lá xác xơ……………

Em là lá… còn anh là gì?…………

++++++++++++++++++++++

Bỗng Dưng Muốn Khóc

Ca sĩ: Lam Trường

Đến chiếc lá cũng cần có nhau
Sao em không giữ nổi yêu thương
Lạc về đâu giữa cơn giông chiều về
Lá cứ trôi buồn miên man
Bỗng muốn khóc cho lòng nhẹ nỗi đau
Sao em không cứ khóc cho vơi đi
Vẫn biết thế nhưng lòng chợt đau thắt
Chuyện vui em hãy giữ, cho nỗi buồn đừng qua đây
Khi đêm còn lại trong kí ức
Em giữ một thời ta êm ấm
Có nước mắt đẫm lăn vệt dài trên mi
Qua đi thật rồi cơn mơ ấy
Miên man chuyện buồn riêng em thôi
Bỗng có nước mắt rơi thật nhiều hôm nay

2 Comments

  • kunkun

    nh~ j` trong entry nay` deu dung’,rat’ dung’,nh nhieu` dieu` con` la` 1 dau’ hoi cham’ lon’ a ah!!
    bay gio` nhieu` khi e k biet’ sau nay` se nhu the’ nao` nua~

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.